Tác giả :TS. Phạm Đức Quang ( Bút danh Sơn Đông)
THƠ PHÊ PHÁN THÓI XẤU
THÓI ƯA NỊNH
Câu chuyện 3
ƯA NỊNH MẤT NƯỚC
Bên Tàu thuở Đông Chu Liệt Quốc (1)
Loạn xứ quân các nước tranh hùng
Phù Sai xưng đế Ngô Vương
Trung thần can gián không ưng chẳng cần.
Lại nghe lũ nịnh thần xúi dục
Nên nước nhà phút chốc tan hoang.
Vua buồn nước mất nhà tan
Vung đao tự vẫn ,chuyện răn người đời.
Ở nước ta một thời phong kiến
Trần Dụ Tông vua kém đức tài (2)
Nghe theo lũ nịnh ăn chơi
Mặc cho đất nước rối bời khổ đau.
Chu văn An dâng tâu sớ trảm
Chém 7 tên xu nịnh gian tham
Vua Trần đọc sớ chẳng màng
Vẫn theo lũ nịnh, giang san điêu tàn.
Trọng trung thần, bỏ nịnh thần
Kế hay trị quốc an dân muôn đời.
(1)Ngô Vương Phù Sai vua thứ 25 của nước Ngô khoảng
495 TCN-473 TCN thời Đông Chu Liệt Quốc ở Trung Quốc.
Ngô Vương bắt được Câu Tiễn .Câu Tiễn đút lót cho nịnh
thần Bá Hy xin thả ra. Bá Hy đã tâu xin thả Câu Tiễn.Ngô
Vương đồng ý bất chấp lời can ngăn của trung thần Ngũ Tử Tư.
Sau này Câu Tiễn tập kợp quân lính đánh cho Ngô Vương
tan tác.Mất nước, Ngô Vương tự vẫn để lại bài học
ưa nịnh mất nước cho người đời.
(2)Trần Dụ Tông (1336-1369) vua thứ 7 của thời nhà Trần
nước Đại Việt kém đức tài ăn chơi vô độ để nịnh thần lũng
loạn triều chính, đất nước suy tàn.Chu Văn An là đại quan
trung thần thời bấy giờ đã dâng sớ xin chém đầu 7 tên nịnh
thần nhưng vua Trần Dụ Tông không nghe.
TS.Phạm Đức Quang
Hình ảnh minh họa :Nguồn internet
KỲ SAU
THÓI TRÙ DẬP VÀ LỜI PHÊ BÌNH