Tác giả :TS. Phạm Đức Quang ( Bút danh Sơn Đông)
THƠ PHÊ PHÁN THÓI XẤU
THÓI TRÙ DẬP VÀ LỜI PHÊ BÌNH
Thói trù dập nhẫn tâm ghét bỏ
Lỗi lầm thì nho nhỏ xé to
Kể gì trong đục, duỗi co
Hành cho tới bến, hạ cho đến bờ.
Lời phê bình chân tơ kẽ tóc
Dẫu nghiêm minh mà thực, mà tâm
Lỗi lầm : tác hại,nguyên nhân...
Đã rành chữ lý lại xuân chữ tình.
Mắng con xong ôm con mẹ khóc
Lời phê bình thổn thức lòng con
Con ơi! Một gánh hàng rong
Sợ con trốn học mẹ chồn bước rao.
Bắt con nằm dơ cao đánh khẽ
Lời phê bình để nhớ để thương
Con ơi! Nắng cháy công trường
Cực thân cha chịu chỉ buồn con hư.
Thầy cô giáo cũng từ nhân ái
Mà phê bình răn dạy học sinh
Bảng đen phấn trắng hết mình
Thấy trò tiến bộ mà xinh nụ cười.
Lão giám đốc ghét ai trù dập
Nhân viên nào nói thực mất lòng
Lão trù ghế gãy ,cửa bong
Dẫu làm cật lực lương còng lão giam.
Nhân sinh ai chẳng lỗi lầm
Xin đừng trù dập mà năng phê bình.
TS.Phạm Đức Quang
Hình ảnh minh họa : Nguồn Internet
KỲ SAU
THÓI ĐỊNH KIẾN
Câu chuyện
CHÍ PHÈO XIN VIỆC