Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
CHÙM THƠ: CHUYỆN TÌNH SINH VIÊN NHÀ TRỌ
CANH MƯỚP HOA VÀNG
Tôi từ sông nước Miền Tây
Nhà nghèo trọ học chỗ này bình dân.
Hẻm dài buôn thúng,bán bưng
Sài Gòn lắm kẻ tưng tưng hỡm tiền.
May thay nhà chủ cũng hiền
Có cô con gái cười duyên, má hồng.
Tôi chưa bia bọt, rượu nồng
Nói thật nếu muốn cũng không có tiền.
Mỗi khi gặp chuyện đảo điên
Làm thơ giải tỏa ưu phiền ,vậy thôi.
Một chiều thu,lá vàng rơi
Gặp em con chủ nhìn tôi mỉm cười
Nàng cười thì tôi cũng vui
Vài câu thăm hỏi thế rồi lại đi,
Ngày hai bữa hai gói mỳ
Có khi tiền hết làm thơ đỡ lòng.
Nhớ sao cá lóc, riêu bông
Nhớ sao ba má ruộng đồng nắng mưa.
Bỗng nghe tiếng gọi nhặt thưa
Cô em với bát canh cua mỡ màng.
Ôi chao ! canh mướp hoa vàng
Em cười : "Mẹ bảo bưng sang bên này".
Căn phòng rạo rực hương bay
Bài thơ đang viết cũng say tiếng nàng.
Chao ôi ! canh mướp hoa vàng.
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Nguồn Internet
NỤ HÔN ĐẦU ĐỜI
Thưở ấy anh mới hai mươi
Còn em vừa tròn đôi chín,
Chúng mình sinh viên tình nguyện
Về miền quê lụa Hà Đông.
Ở đó có một dòng sông
Đôi bờ bạt ngàn ruộng mía
Mía trắng,mía vàng, mía tía
Cả làng kéo mật nấu đường.
Anh trọ nhà bà Cả Trương
Còn em bên nhà chú Đán.
Ngày ấy chúng mình học toán
Nào ai có biết làm thơ.
Một đêm trăng vàng mộng mơ
Đưa em về nhà, bước xuống
Vấp phải bậc thềm luống cuống
Môi hồng chạm nhẹ má anh.
Chỗ ấy suốt tuần mơn man
Rửa mặt anh chừa để lại
Mỗi lần sờ lên tự hỏi
Bây giờ em đang làm chi.
Cái nhớ xua đi chẳng đi
Niềm vui bừng lên trên má
Nhiều khi thẩn thờ thật lạ
Nụ hôn lúng túng đầu đời.
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Nguồn Internet
CHUYỆN TÌNH NHÀ TRỌ
Nhà còn dư ba phòng
Vợ bàn cho thuê trọ.
Tôi bảo vợ rằng:"Không"
Vợ lời to tiếng nhỏ:
"Mấy đồng lương còm cõi
Không đủ ăn mỳ tôm
Học phí con tháng tới
Lấy tiền đâu hả ông?".
Thôi thì nghe lời vợ
Cho tám cháu sinh viên
Con trai nhìn năng nỗ
Con gái trông cũng hiền.
Có một cô xinh lắm
Trông như diễn viên Hàn
Bao chàng trai xán tới
Cô vẫn còn làm sang.
Cạnh phòng cô ba chàng
Học đại hoc kỹ thuật
Thừơng chăm sóc cô nàng
Với tấm lòng chân thật.
Buổi sáng đưa nàng đi
Chàng Xe cúp hối hả
Mượn chủ nhà cà-lê
Xiết càng xe đã cũ.
Buổi chiều chàng Cơm hộp
Mua cơm hộp nàng xơi
Nàng chê:"Sao mặn thế"
Chàng lúng túng vò tai.
Buổi tối chàng Bánh bao
Đem về chiếc bánh trứng
Nàng ngước đôi mắt sao:
"Bánh gì mà cưng cứng".
Đến tháng đóng tiền trọ
Cả ba chàng nhăn nhó:
"Cho con nợ cô ơi!"
Vợ tôi lại cau có:
"Làm sao cứ khất hoài."
Một chiều thu phiêu diêu
Có một anh Việt Kiều
Mang xe hơi tới rước.
Cả ba chàng buồn thiu
Nhìn người đẹp yêu kiều
Khoác tay tình nhân mới.
Nàng bước lên xe hơi
Nàng mỉm cười xinh tươi
Cả ba chàng chơi vơi.
Chàng Bánh bao bật khóc,
Chàng Xe cúp thẫn thờ,
Chàng Cơm hộp bơ phờ,
Ôi! cuộc tình nhà trọ.
Ngày hôm sau ba chàng
Đến gặp tôi ủ rủ:
"Chúng con vô nội trú
Cám ơn chú hôm rày".
"Chú biết chuyện chúng mày
Như thế lại là may
Nếu các con lấy nó
Chẳng có điều gì hay".
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Nguồn Internet