Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
SÂN THƯỢNG BÀI THƠ
Tặng TTH
Hạt sương lấp lánh ánh hồng
Mây vàng nũng nịu,vầng đông hé cười
Gió vờn hoa lá reo vui
Lao xao sân thượng một trời đầy xuân.
Này đây cây mướp, cây chanh
Nụ hồng chúm chím,khóm hành ngẩn ngơ
Hương nhài man mác xa đưa
Bầy chim đậu xuống líu lô nhạc tình.
Cành đào ngày tết còn xanh
Mình qua tưới nước để anh buộc giàn.
Xong rồi đi bộ quanh sân
Hai tay lên xuống , hai chân tiến lùi.
Điều hòa hơi thở mình ơi !
Những luồng sinh khí đến rồi lâng lâng.
Xân xi, phiền muộn ,lăn tăn
Cho tăm mặt nước ,cho tan lưng đồi.
Mình ơi! Ngồi nghỉ chút thôi
Nhớ ngày nào nhỉ duyên trời mới nhen.
Tóc bồng thuở ấy xanh đen
Bây chừ tóc trắng đã chen trong ngoài.
Nửa đời mưa tối, sương mai
Nuôi con mòn cả bờ vai chân trần.
Mình ơi ! sân thượng nắng dần
Xuống nhà ta nấu canh cần ,cá kho.
Người đi tam đảo ngũ hồ
Ta về sân thượng bài thơ nhà mình.
TS. Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Trương Thanh Hà