Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
TÌNH CHÓ
ĐIỀU SUY NGẪM
Nếu ỷ mình giãu có mà khinh người thì sẽ chuốc thêm ngang trái vào thân.
THƠ BÌNH
Cửa nhà giàu có được sinh
Cũng đừng ỷ thế mà khinh người nghèo.
Luật Trời nhân quả đến điều
Càng nhiều tệ bạc càng nhiều trái ngang.
CHUYỆN CƯỜI SƠN ĐÔNG
Trên đường đi học về chàng sinh viên thấy một con chó nhỏ nằm rên ư ử ở góc tường. Chàng dừng xe đến xem thì thầy một con chó Nhật xinh xắn lông trắng như tuyết bị một vết thương ở chân .Chàng vội ủ nó vào ba lô mang về thuốc thang chăm sóc . Nhà chàng ở trọ là một cái tum tít trên sân thượng chủ nhà trọ nới thêm để kinh doanh . Ở đây trời nắng thì nóng hầm hập,còn trời mưa thì nước chảy róc rách quanh giường . Nhà nghèo nên chàng đành ở vì giá thuê rất rẻ.May có cái ban công rất mát lại đối diện với vườn hoa sân thượng của một biệt thự sang trọng .Hai sân thượng chỉ cách nhau có một cái hẻm nhỏ nên hương hoa từ vườn biệt thự bay sang rất dễ chịu. Chiều chiều chàng thường ra ban công học bài và bên kia có một cô gái trẻ ôm một con chó Nhật ra ngồi ghế xích đu hóng mát. Cô gái mặc độc chiếc áo dây lồ lộ hai trái bưởi đào ở ngực và cái quần đùi ngắn đến bẹn khiến chàng ngượng cứ chúi mũi vào trang sách không dám nhìn lên, bởi nếu ngửng đầu là đối diện ngay với cô gái kia .Thỉnh thoảng mỏi cổ chàng ngước lên lại nhìn thấy cái chân dài của cô gái trắng nõn bắt chéo trên thành ghế và hai trái bười đào rung rinh nhè nhẹ mỗi khi cô gái chuyển động. Một vài lần như thế tự nhiên lòng chàng xao xuyến.Cô gái biết có người nhìn trộm mình nên cũng lấy làm hãnh diện lắm ,có lúc còn xoay người chổng mông lấy cớ tìm một vật gì trên sàn để khoe cái vòng ba tròn trịa.Và chàng sinh viên kia số lần mỏi cổ để ngẩng đầu lên cũng tăng dần.
Từ ngày có con chó chàng thường cho nó ra ban công vì trong phòng nóng quá. Chẳng hiểu tình cảm giữa con chó của chàng và con chó của cô gái nảy nở từ lúc nào mà hễ cứ nhìn thấy nhau là cả hai rối rít sủa gâu gâu . Nhiều lúc chàng mong được như con chó cứ thoải mái nhìn mà không phải giữ ý . Một lần cô gái nói vói sang :
-Anh nhốt con chó vào nhà đi ,nó cứ hau háu nhìn con Mi La nhà tôi làm nó không uống được sữa.
Chàng phản đối :
-Sao cô không đưa con chó của cô đi nơi khác mà cho ăn.
Cô gái đanh đá :
-Mi La nhà tôi thích ngồi ghế xích đu. Anh là cái thá gì mà ra lệnh cho tôi. Chó nhà tôi là cành vàng lá ngọc ăn toàn bơ sữa chứ đâu phải như chó nhà ăn chỉ gặm mấy cọng mì khô lại còn hau háu nhìn sang .Đúng là thằng đĩ chó.
Nghe cô gái chửi chàng bực quá xua con chó vô nhà :
-Vô , không thèm nhìn .
Con chó chẳng hiểu gì cứ ngoảnh cổ lại ngó bạn tình rồi sủa gâu gâu.
Một lần chàng đang ngủ thì con chó sủa nhặng lên cào cào vào mu bàn chân của chàng . Chàng mắng nó :
-Bin ,để yên anh ngủ. Làm gì mà chú sủa nhặng sị lên vậy?
Con chó lại sủa to hơn gấp gáp kéo chàng về hướng ban công . Chàng ra ban công thấy con chó nhà cô gái đang nằm dưới đất im thin thít . Chàng vội chạy xuống bế con chó lên. Con Mi La bị rơi xuống nên kiệt sức may không bị thương gì . Chàng lấy khăn lau người cho con chó ,rồi đút cho nó chút nước đường .Mi La mờ mắt rên ư ử. Thấy bạn tình tỉnh lại con Bin nhà chàng mừng rối rít cứ xoắn xuýt gâu gâu. Bỗng chàng nghe tiếng cô gái gọi :
-Mi La ở đâu ?
Chàng chạy ra ban công nói vọng sang :
-Nó bên này này.
Cô gái vội vàng chạy sang thấy con Mi La nằm trên nền gạch liền quát :
-Sao anh lại dám bắt cóc Mi La nhà tôi ?
Chàng kể lại sự tình . Nghe xong cô gái bế phắt con chó rồi đi thẳng chẳng nói một lời cảm ơn.Con Bin của chàng chạy theo cào vào chân cô gái .Tiện chân cô đá cho nó một phát . Con chó kêu ăng ẳng. Chàng vội bế Bin lên mang vào phòng, vừa đi vừa trách con chó :
-Anh đã nói với chú rồi đừng có mơ tưởng mấy đứa con gái nhà giàu hỡm của khinh người ấy.Chú không nghe anh.Bây giờ bị nó đá cho nhục chưa?
Con chó dường như hiểu chuyện vục mõm vào ngực chàng rên ư ử . Chàng vỗ vỗ vào lưng nó an ủi :
-Ừa,anh biết chú đau lòng lắm . Yên tâm đi ,hôm nay anh mời chú ăn cơm bụi có cả thịt kho không phải ăn mì gói nữa, chịu không ?
Sơn Đông
Ảnh minh họa: Nguồn Internet