Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
THƠ BÚT TRE VÀ CÔ GÁI ĐẸP
ĐIỀU SUY NGẪM
Đối với những vấn đề tế nhị,nhạy cảm hãy biết dừng lại đúng lúc sẽ giữ được niềm vui trong lòng mình và trong lòng người.
THƠ BÀN
Ở đời cái nói, cái im
Nhiều khi khoảng lặng lại duyên tình đời.
Ý tại ngôn ngoại ai ơi !
Biết dừng đúng lúc thì vui cả nhà.
CHUYỆN CƯỜI SƠN ĐÔNG
Một chàng trai trẻ dừng chân tai một quán cà phê ở một làng ven đô . Vừa bước vào sân ,một câu thơ viết trên tường đập vào mắt chàng :
Bà con giũ vệ sinh chung
Xin đừng ỉa đái lung tung ra đường.
Chàng bật cười ha hả . Một cô gái trạc 18 tuổi chạy ra.Cô gái đẹp quá khiến chàng trai im bặt đứng nhìn.Cô lễ phép nói :
-Dạ ,ông Tổ trưởng viết câu thơ đó lên tường nhà em đó anh a. Bố em không cho viết ông cứ viết .Ông nói “ Trâu bò trong làng thả rông cứ tương bậy khắp đường mất vệ sinh lắm nên ông làm thơ viết lên tường để tuyên truyền cho dân hiểu ".
Chàng trai góp chuyện :
- Câu thơ này làm theo trường phái Bút Tre,hài hước lắm nhưng viết như vậy người đọc nghĩ là bà con tương bậy chứ không phải trâu bò.
-Em cũng thấy hơi kỳ,mà anh biết thơ Bút Tre à,Em cũng thích thơ Bút Tre lắm.
Chàng trai được lời như cởi tấm lòng :
-Bút Tre là nhà thơ trào phúng đại tài đó em. Ông thường sử dụng cú pháp chặt chữ ở câu lục bát trên chuyển xuống câu lục bát dưới tạo nên tiếng cười cho độc giả.Ví dụ :
Ra xem các cụ đánh cầu
Lông bay phần phật trên đầu chị em
Cô gái cười ngặt nghẽo :
-Hay quá anh ơi ! Chữ cầu lông được chặt đôi thật tài tình.
Chàng trai được người đẹp khen phấn chấn hẳn lên :
-Chữ Plây cu mà Bút Tre chặt như trong câu thơ này mới tuyệt vời :
Anh đi công tác P lây,
Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra.
Cô gái hơi đỏ mặt cười bẽn lẽn khen :
-Anh nói hay như thầy giáo giảng văn lớp em í !
Cái sự hưng phấn của chàng trai đã được đẩy lên đến cao trào :
-Câu này còn hay hơn nữa :
Thu Ba khen thơ Thu Bồn ,
Thu Bồn thích quá sờ ... Thu Ba.
Cô gái đỏ mặt tía tai ù té chạy.Chàng trai tưởng mình hay lắm nên đứng tần ngần một lúc rồi bỏ đi.
Về nhà vẻ xinh đẹp của cô gái cứ hiện lên trong óc chàng khiến chàng làm việc gì cũng không xong.Hôm sau chàng lại đến quán cà phê đó.Chàng gọi một cốc ca phê đen ngồi nhâm nhi thấp thỏm chờ người đẹp.Mãi không thấy cô ra chàng mới hỏi bà chủ quán :
-Bác ơi ! Cô gái bán quán đi đâu rồi ?
-Con hỏi cái Thơm nhà bác à,Nó đang học bài trong nhà, để bác gọi nó ra.
Bà vào trong nhà .Chàng trai nghe thấy tiếng xì xào và nhìn thấy cô gái đang đi ra.Thoáng thấy chàng ,cô gái vội vàng quay vô.Mẹ hỏi :
-Sao vậy con ?
Cô gái trả lời :
-Cái anh ấy còn trẻ mà hâm quá mẹ ạ ,Mẹ ra bảo con bận học nhé !
Sơn Đông