Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
ĐIỀU SUY NGẪM
Sắc đẹp của vợ theo thời gian có thể phôi phai nhưng nghĩa vợ chồng thì không hề phôi phai.
Chuyện cười Sơn Đông
LẨY KIỀU CHÊ VỢ
Có 3 ông là bạn với nhau từ hồi còn học đại học.Họ rất thích Truyện Kiều của cụ Nguyễn Du nhưng lại đang trong tình trạng chê vợ. Một hôm họ rủ nhau đến Quán Văn ăn nhậu.Chủ quán là một cô giáo dạy văn về hưu non.
Đang vui một ông hỏi:
-Theo các huynh thì câu Kiều nào của cụ Nguyễn Du là hay nhất.
Một ông đăm chiêu suy nghĩ hồi lâu rồi trả lời :
-Câu hay nhất là câu cụ Nguyễn Du tả Thúy Kiều cởi truồng tắm nước thơm:
Rõ ràng trong ngọc trắng ngà
Dày dày sẵn đúc một tòa thiên nhiên.
Hai ông kia vỗ tay tán thưởng.Một ông đề xuất :
- Nè, cả ba chúng ta đều mê Kiều của cụ Nguyễn Du và đều biết làm thơ,vậy tôi đề nghị các huynh lấy câu thơ này làm mẫu để lẩy Kiều với chủ đề là :”Vợ “.
Hai ông kia vỗ tay tán thưởng.Họ vừa uống rượu vứa nghĩ thơ.Một lúc sau ,ông thứ nhất đọc :
Rõ ràng trùng trục ba vòng
Dày dày sẵn đúc một thùng phi lăn.
Ông thứ hai tiếp lời :
Rõ ràng bụng ỏng, đít eo
Dày dày sẵn đúc một mèo nhà quê
Ông thứ ba dõng dạc :
Rõ ràng ngực lép, da nhăn
Dày dày sẵn đúc một thân đen tuyền.
Ba ông vỗ tay cười ha hả.Bỗng đánh chát một cái. Cả ba ông quay lại nhìn thấy chị chủ quán đang cầm con dao đập mạnh vào cái thớt,rồi chị dứ dứ con dao về phía ba ông đọc :
Rõ ràng một lũ vô ơn
Vợ mình chê ỏng lại khen nàng Kiều.
Sơn Đông