Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
ÔNG LÁI TAXI VÀ
3 CẬU HỌC TRÒ
ĐIỀU SUY NGẪM
Văn hóa ứng xử báo hiệu sự thành công của con người trên đường đời.
THƠ BÀN
Trong cơn lửa bỏng dầu sôi
Vẫn ngời ánh ngọc vẫn tươi nét vàng
Dẫu là lứa tuổi học đường
Thì con người ấy rỡ ràng về sau.
CHUYỆN CƯỜI SƠN ĐÔNG
Có 3 cậu học trò lớp 12 tên Cương,Tâm , An đi taxi .Tài xế là một ông trạc 50 tuổi.Xe đi đến chỗ ngoặt bỗng một cô gái nhỏ đi xe đạp từ trong hẻm lao ra .Tài xế thắng gấp.Cô gái ngã bệt xuống đường. Học trò Cương mở cửa xe bước xuống đá vào chiếc xe đạp của cô gái quát :
-Đi đứng thế à ? Muốn chết phải không ?
Học trò Tâm bình tĩnh đến bên cô gái đỡ cô đứng dậy :
-Bạn có bị sao không?Đến vỉa hè ngồi nghỉ chút đi .
Rồi Tâm dựng chiếc xe đạp của cô gái lên, dắt vào vệ đường:
-Bạn có cần chúng tôi đưa đi bệnh viện không ?
Cô gái cảm ơn :
-Dạ không cần đâu, em bị đau chút xíu thôi ạ.
Tâm ân cần nói :
-Bận sau khi từ trong hẻm đi ra bạn nhớ nhìn kỹ đường nha .
Học trò An nãy giờ ngồi trong xe nhìn ra lẩm bẩm :
-Răng mà đi xe bất cẩn rứa hè !
Thấy mọi việc đã êm đẹp tài xế lái xe đi .Dọc đường ông bắt chuyện với học trò Tâm :
-Cháu hành xử tốt lắm.Sau này cháu có thể trở thành một nhà lãnh đạo tài ba hoặc một doanh nhân thành đạt.
Học trò An nghe tài xế khen Tâm liền hỏi :
-Bác biết coi bói hỉ? Cháu thì răng bác nả?
Ông lái taxi trả lời:
-Cháu thì có thể lấy được vợ giàu và yên phận làm anh công chức nhà nước sáng cắp ô đi ,tối cắp về.
Học trò Cương càu nhàu :
-Bói toán vớ vẩn.Bác có giỏi thì coi cháu xem.
Ông lái taxi cười nói trêu cậu học trò :
-Cháu ấy à,sau này có thể thành anh đồ tể chuyên mổ trâu bò.
Học trò Cương cáu :
-Không có người mổ bò thì lấy đâu ra thịt để ăn ạ.Chắc bác hồi nhỏ học cũng dốt nên về già vẫn đi lái taxi phải không ạ .
Sơn Đông
Ảnh minh họa Nguồn Internet