Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
CHÙM THƠ : TRĂNG
THUYỀN TRĂNG BẾN ĐỜI
Thuyền trăng neo lại bến đời
Ánh trăng soi tỏ buồn vui cõi trần.
Dãy núi xa,lũy tre gần
Gió lùa chiếc lá quanh sân ngậm ngùi.
Hoa thương chiếc lá hoa rơi
Dẫu là rơi rụng cũng đôi bạn tình.
Mình ơi ! xích lại đây mình
Đêm trăng này nhớ trăng thanh thuở nào .
Bao nhiêu cay đắng ngọt ngào
Trăm điều ràng buộc ta vào với nhau .
Dòng sông có chỗ nông sâu
Nghĩa tình ta vẫn một màu trăng ngân.
Giận hờn trao hết cho trăng
Niềm vui giữ lại ngày xuân sẽ về.
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Nguồn Internet
GÁNH NƯỚC ĐÊM TRĂNG
Đêm trăng đất rộng trời cao
Nghiêng gàu múc cả trăng sao trên trời.
Nghỉ ngơi bên giếng em ngồi
Đưa tay vuốt nhẹ đường ngôi tóc dài.
Hương chanh, hương bưởi, hương nhài
Gió trăng man mác,trúc mai mặn mà.
Nâu sồng nhuộm thắm làn da
Ruộng đồng rèn đúc một tòa xuân xanh.
Giếng khơi lấp lánh khuôn rằm
Mắt huyền lúng liếng,duyên thầm nhớ thương.
Cõi đời dẫu lắm tơ vương
Đêm trăng gánh nước ngát hương quê mình.
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Nguồn Internet
TRĂNG SEN
Bắc Đẩu bâng khuâng tiễn bạn hiền
Thuyền mây lơ lửng chở trăng lên.
Đi qua đất ngọc say hương nhụy,
Lao xuống đầm hoa níu đóa sen.
Cơn gió giận hờn xô sóng lá
Cánh hồng e ấp hứng sương đêm.
Tiếng gà dục dã,trăng ư hự
Lưu luyến trần gian chẳng muốn viền.
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Nguồn Internet