Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
NẮNG LÊN
Giêng hai nắng mượt hoa hường,
Mình ơi ! trẩy hội Chùa Hương,Chùa Trầm.
Kẻo rồi lại đến tháng năm,
Nắng ui ui đốt đứng nằm không yên.
Ngày nắng ngọt ,tối trăng lên,
Bười vàng rám nắng đốt đèn Trung Thu.
Nắng hanh đỉnh núi sương mù,
Chăn bông mình sắm để cho mẹ nằm.
Dẫu Trời có rét căm căm,
Mai vàng quất đỏ anh chăm với mình.
Nắng lên ấm nghĩa ấm tình,
Đời vui có nắng rung rinh sớm chiều
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh : Nguồn Internet
HƯƠNG NẮNG
Sợ chiều trời đổ mưa rào,
Em vội nhặt nắng ủ vào áo anh.
Anh đi xuôi ngược phong trần,
Cúc vương cát trắng, vai sần nhựa cây.
Hương rừng ,hương biển bay bay,
Chỉ còn hương nắng bàn tay vợ hiền.
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa :Nguồn internet
NẮNG MAI
Nắng lên trải tấm lụa vàng,
Cho anh lợp mái ,cho nàng hái hoa.
Bi bô con nhỏ trước nhà,
Dập dờn cánh bướm,la đà nhánh mơ.
Ông ngồi đọc sách, làm thơ,
Bà xay sinh tố trái bơ, trái xoài.
Thanh bình một cõi nắng mai,
Bùi ngùi lại nhớ những ngày chiến tranh.
Quyết tử Tổ Quốc quyết sanh,
Trời cao, biển rộng ,đất lành, hồn thiêng.
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh : Nguồn Internet