Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
HOA BÁT TIÊN
Những nụ hôn nồng đã kết hoa,
Xuân tình vươn lộc đón sương sa,
Phải chăng thân chịu nhiều gai góc ,
Để Bát Tiên Hoa đến mọi nhà.
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Nguồn Internet
HOA NHÀI
Ai bảo em là hoa điếm,
Tỏa hương mời khách làng chơi.
Thiên hạ lắm người độc miệng,
Làm em tủi phận một đời.
Mịn màng làn hoa trắng mượt,
Ngọt ngào ngan ngát đêm trường.
Anh ôm vào lòng ngây ngất,
Em là đệ nhất thiên hương.
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Nguồn Internet
HOA CÚC
Sao em lại vội đón thu sang
Bát ngát trời xanh những cánh vàng
Nén chặt xuân tình qua nắng hạ
Trải lòng tha thiết với nhân gian.
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa: Nguồn Internet
BỤI HỒNG
Bụi hồng chúm chím nụ hồng,
Để xôn xao nắng để bồng bềnh mây.
Ở đâu biển cát rừng cây,
Dầm mưa dãi gió mà đầy sắc hương.
Yêu nhau trăm nhớ ngàn thương,
Tặng bông hồng đỏ vấn vương tơ trời.
Dẫu là lá nhọn cành gai,
Hương thơm, sắc thắm cho dài nhớ mong,
Xin ai nhận lấy bông hồng,
Để ai kết một chữ đồng ai ơi !
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Nguồn internet
HOA ĐƠN
Chiếc lá như là mắt biếc,
Ngậm ngùi ngóng đợi ngày đêm,
Cánh hoa đỏ trời thương tiếc,
Nỗi niềm ai hiểu cho em...
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Của P Đ Q
HOA LOA KÈN
Cha mẹ sinh em gặp phận hèn
Người đời thường gọi giống Loa Kèn.
Biết đâu em cũng màu vàng tía,
Cũng muốn dâng Người nét thắm duyên.
Mai, đào,hồng ,cúc được Người thương,
Em tủi phận mình đẫm lệ sương
Bao giờ Người hiểu lòng em nhỉ ?
Để gió xuân về rạo rực hương.
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Nguồn Internet