Tác giả :TS. Phạm Đức Quang ( Bút danh Sơn Đông)
BÁN TÓC, BÁN ÁO ĐÃI BẠN
Thân nhau từ thuở còn thơ
Bao năm lưu lạc bây giờ về thăm.
Đường xa đâu quản bụi lầm
Áo nâu vá nách ,quần thâm vá đùi.
Người chồng bảo vợ :” Mình ơi ! “.
Bao năm gặp bạn đãi người sao đây ?
Kiếp nghèo mặt dạn mày dày
Gạo tiền hết cả đúng ngày bạn thăm”.
Vợ rằng :”Mình cứ yên tâm
Chuyện này mình để một mình em lo”.
Rương son mở kỷ niệm xưa
Còn đây áo cưới đường tơ chưa sờn.
Cảnh nghèo cơn lại đòi cơn
Thảo thơm bán áo đãi cơm bạn chồng.
Bữa đầu cơm dẻo, rượu nồng
Bữa sau lòng những hỏi lòng kiếm đâu ?
Mượt mà mái tóc hương cau
Nhà bên một mụ mơi câu gạ nàng,
Làm sao sánh được tình thâm
Bạn chồng là bạn của mình,mình ơi !
Chiều nay bạn đã đi rồi
Đường xa bụng đói nào ai nỡ lòng.
Tóc mây một dải bềnh bồng
Cắt ngang bán lấy rượu nồng cơm ngon.
Lại mua cái yếm nâu non
Làm quà vợ bạn cũng trong cảnh nghèo.
Tiễn đưa mấy núi mấy đèo
Cây rừng thưa thớt,nắng chiều lắt lay.
Người đi nhớ bát cơm đầy
Kẻ về thương bạn tháng ngày nắng mưa.
Nắng mưa trải đã bao mùa
Bỗng đâu tin nhạn người xưa thiệp hồng.
Dinh quan lính gác súng bồng
Quan ra tận cửa đón mừng rước vô.
Vợ chồng như tỉnh như mơ
Phải chăng thằng bạn ngày xưa không mình.
Tiệc vui chén chú chén anh
Sang hèn hòa một ân tình nhân hai.
Này đây gấm, lụa ,vàng mười
Tay nâng tay nhận lòng vui mát lòng.
Quan rằng :’Chả phượng nem công
Không bằng bán áo đãi cơm ngày nào.
Dẫu là gấm đỏ ,lụa đào
Không bằng bán tóc yếm nâu tặng minh”.
Trăm năm chỉ một chữ tình
Bát cơm Phiếu Mẫu lung linh một đời.(2)
(1)Bài thơ tác giả sáng tác phỏng theo cốt chuyện :” Bữa cơm bán tóc “ do GS.Vũ Ngọc Khanh biên soạn trong sách “ Tiên học lễ “,Nhà xuất bản “Trẻ “ năm 2000.
(2)Phiếu Mẫu một bà già nghèo khổ thường nhường cơm xẻ áo cho Hàn Tín lúc Hàn Tín còn hàn vi.Sau này làm nên nghiệp lớn Hàn Tín quay lại trả ơn ngàn vàng.
TS.Phạm Đức Quang
Hình ảnh minh họa : Nguồn Internet