Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
TRỨNG VỊT LỘN
ĐIỀU SUY NGẪM
Khi yêu có khi hành xử bối rối, nhưng không sao vì sự bối rối đó chỉ là nhất thời có thể thông cảm được.
THƠ BÌNH
Ừ thì bối rối khi yêu
Là điều dễ hiểu là điều dễ sanh.
Tình yêu cốt ở chân thành
Trăng thơ cốt ở long lanh ánh vàng.
Chuyện Cười Sơn Đông
Sau khi hắn làm bài thơ :”Cái tát “ tặng Nụ trong lòng hắn thấy nhẹ nhõm và bồi hồi chờ phản ứng từ người yêu. Buổi sáng hôm sau hắn đi học, ngồi trong lớp đầu óc không tập trung, thỉnh thoảng hắn lại liếc xéo sang bàn bên để xem thái độ của Nụ thế nào.Thầy giáo dạy toán thấy vậy liền gọi hắn :
- Sơn đứng dậy, em nhìn lên bảng và cho thầy biêt nhận xét về đồ thị hypecbol vẽ trên trục tọa độ ?
Hắn ngẩn người ra một lúc rồi trả lời :
-Dạ thưa thầy trông giống cái quần sịp ạ.
Cả lớp cười ồ . Thằng Lập nói leo :
-Đúng thật ,trông y như đường cong của cái quần sịp.
Thầy giáo cho hắn ngồi xuông rồi nói :
-Lần sau ngồi trong lớp phải tập trung nghe giảng ,hiểu chưa ?
Giờ ra chơi , hắn lân la đến bên Nụ hỏi :
-Em ăn chuối anh đưa chưa ? Thích không ?
Nụ thấy hắn bối rối trông tội tội nên trả lời :
-Không thích ăn chuối.
Hắn hỏi :
-Thế Nụ thích ăn gì ?
Nụ cười trêu hắn :
-Trứng vịt nộn.
-Trứng vịt nộn là gì ? Hắn hỏi .
Nụ vừa trả lời hắn vừa ngúng nguẩy bỏ đi :
-Trứng vịt nộn mà cũng không biết, thật nà bó tay.
Về ký túc xá hắn hỏi thằng Lập ở chung phòng với hắn :
-Này, mày có biết trứng vịt nộn là gì không ?
Thằng Lập trả lời :
-Làm gì có trứng vịt nộn,Chắc là trứng vịt lộn .Mày nghe ai đó nói ngọng “L” thành “N” nên mới vậy.
Hắn đập cuốn sách vào đâu rồi tự rủa mình :
-Ngu ,ngu quá ,có thế mà cũng không biết.
Hôm sau hắn ra quán cơm bà Hoa mua một quả trứng vịt lộn . Hắn hí hửng đem về hì hục vẽ lên bề mặt quả trứng hình hắn và hình Nụ. Buổi tối hắn đến phòng Nụ.Nụ ở cùng phòng với Loan chung ký túc xá với hắn.Hắn đến thấy Nụ ngồi một mình đang đọc sách.Hắn hỏi :
-Loan đi đâu mà em ngồi một mình vậy ?
-Loan đi thư viện,anh đến có việc gì thế ?
Hắn chìa quả trứng vịt lộn ra vừa cười vừa nói :
-Anh tặng em này ,trưng vịt lộn đấy ,anh mua ở quán bà Hoa.Vừa luộc xong ngon lắm.Anh vẽ cả hình anh và em nữa này. Trông có đẹp không ?
Hắn cầm quả trứng hôn lên hình vẽ em Nụ rồi dí hình vẽ của hắn lên môi nụ.Hắn dí mạnh quá nên quả trứng vỡ, nước trứng chảy xuống áo Nụ.Hắn luống cuống vơ vội cái giẻ lau bàn để lau áo cho Nụ .Không may cho hắn ,lọ mực bên cạnh bị cái giẻ kéo theo hất đổ tung tóe lên người Nụ. Nụ ngơ ngác nhìn cái áo bật khóc :
-Chiếc áo mẹ mới gửi từ quê lên,làm sao đây !
Hắn nhìn người yêu khóc thì xót xa trong lòng :
-Thôi em đừng khóc nữa anh nhất định sẽ mua cho em cái áo khác đẹp hơn.
Hắn an ủi người yêu một hồi rồi bóc trứng đưa cho Nụ ăn.Nụ cũng nguôi ngoai cầm lấy quả trứng định đưa vô mồm thì bị hắn giật lại:
-Khoan ăn đã ,Quả trứng có cái chân con vịt để anh khoét vứt đi không thì hồn ma con vịt vào bụng em nó đạp em chết.
Sơn Đông