Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
THƠ PHÊ PHÁN THÓI XẤU
THÓI PHONG KIẾN VÀ LỄ GIÁO
Câu chuyện 1
CÁI ROI VÀ LỜI RĂN
Cha tôi có một cái roi
Treo trên sập gụ rèn tôi nên người.
Một lần trốn học mải chơi
Khăn len đánh mất cha tôi bắt nằm.
Cái roi nghiêm khắc phân minh
Lời răn da diết nghĩa tình đúng sai:
“Có công làm mà không có công coi
Nhỡ đánh mất cũng như công thí”
“Có học thì mới có khôn
Học hành chăm chỉ mới mong thành người”.
Lời răn cứ mãi theo tôi
Theo tôi đi suốt cuộc đời nắng mưa.
Ông Nghè ,ông Cống ngày xưa
Thầy đồ với cái roi tre ân tình.
Tiên học LỄ hậu học VĂN
Người xưa đã dạy muôn năm vẫn còn.
TS.Phạm Đức Quang
Hình ảnh minh họa : Nguồn Internet
KỲ SAU
THÓI TỰ VỖ NGỰC VÀ TẤM GƯƠNG
Câu chuyện 1
CHUYỆN LÚC 4 GIỜ SÁNG.