Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
THƠ HÀI
CHUYỆN TÌNH
TÌM CHỒNG TRÊN MẠNG
Em không làm hạt mưa rào
Để rơi xuống giếng để chao vũng sình. (1)
Em không bói toán linh tinh,
Duyên mình mình kiếm ,phận mình mình lo.
Mặc ai to nhỏ ,nhỏ to,
Tìm chồng trên mạng tha hồ chọn nhau.
Thoạt đầu một đấng mày râu,
Cánh tay xăm trổ mặt ngầu mắt lươn.
Nhìn em lạnh cả xương sườn,
Uống ba ngụm nước mới buông một lời.
Để em lòng dạ rối bời,
Đứng lên chẳng tiện rốn ngồi nỏ xong.
Rồi thì ngày tháng thong dong,
Một người gọi điện nóng lòng gặp em.
Anh này mặc áo phông đen,
Đẹp trai cao ráo quần jin hở đùi.
Nhìn em nói nói cười cười,
Khen em duyên dáng xinh tươi nõn nà.
Ba hoa kể chuyện quý bà,
Xe hơi săn đón bánh quà cưa anh.
Hỏi em kinh tế gia đình,
Em thưa bố mẹ nhà tranh xóm bình.
Thế là anh đi vệ sinh,
Để em đợi mãi một mình ngẩn ngơ.
Trải dăm mặt lụa mày tơ,
Bỗng đâu tin nhắn anh chờ tin em.
Duyên may gặp được bạn hiền
Quán cà phê cũng ngọn đèn xôn xao.
Anh cười ánh mắt nao nao,
Áo xanh dễ mến lời chào dễ thân.
Hoa hồng một đóa hương xuân,
Tay trao tay những bâng khuâng nhụy vàng.
Giọng trầm ấm cả không gian:
“ Anh đọc trên mạng biết em tới tìm.
Đã lâu chờ đợi nửa mình
Đêm mơ ngày tưởng mối tình sắt son.
Sông cứ chạy đá cứ mòn,
Phòng không một bóng cô đơn đến rày.
Tuổi thì cũng đã ba hai,
Mẹ cha hối thúc thân trai ngậm ngùi !
Phải duyên cũng tại ý Trời,
Gặp em xin một vài lời làm quen”.
Người đâu ăn nói thật duyên,
Hỏi lòng lòng cũng yên yên cõi lòng.
Nhưng mà thế giới bao đồng
Lọc lừa bên nọ ,hãi hùng phía kia.
Tìm chồng em phải khắt khe
Hỏi cho đến ngọn,truy cho tới nguồn.
Muốn nên cái sự vuông tròn,
Có năng tìm hiểu mới son nghĩa tình.
Anh không tự ái bất bình,
Thật thà kể hết chuyện mình chuyện ai.
Rồi từ ước tối hẹn mai,
Ly trà miếng bánh mà dài nhớ mong.
Mẹ cha cũng một chữ đồng,
Sang năm em cưới xin mừng cho em.
Cảm ơn nhà mạng xe duyên,
Để em có được một thiên chuyện tình.
(1) Câu ca dao : Thân em như hạt mưa rào
Hạt rơi xuống giếng hạt vào vườn hoa .
TS. Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Nguồn Internet.