Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
THƠ HÀI
VỠ BÌNH , QUÊN VÍ
Tơ chiều lấp lánh song hoa,
Lầu son gác tía ly cà phê đen.
Hoàng hôn chợt tắt bên thềm,
Phố phường rộn rã lên đèn đón đêm.
Ngẩn ngơ cảnh sắc thần tiên
Nhỡ tay đụng phải bỗng rền tiếng choang.
Thôi rồi ! hoa nát ,bình tan,
Xăm xăm bà chủ chan chan tiếng đồng :
“ Quý khách đánh vỡ bình bông
Đền trăm ngàn với tiền công dọn sàn”.
Có lần gió mát trăng thanh
Ta ngồi quán cóc miên man ngắm trời.
Cà phê dẫu chẳng mười mươi
Nhưng mà thanh thản : “ Em ơi ! tính tiền “.
Ngoái tay hốt hoảng kêu lên:
“ Ối a đi vội bỏ quên ví rồi “.
Tiếng oanh thánh thót bên tai :
“ Không sao đâu ạ,một mai được mà “.
Mới hay cùng một ly cà
Để ai chát đắng , đậm đà để ai .
Để ai tơ tưởng đêm dài
Tiếng oanh, ánh mắt em cười mà thương.
TS. Phạm Đức Quang
Hình ảnh minh họa : Nguồn Internet