Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
TÂM SỰ NGƯỜI CHỒNG
Mình đi gian bếp lạnh tanh,
Mảnh sân ngơ ngác,lá chanh rụng đầy.
Mình đi cối gạo lắt lay,
Còn đâu vỗ khúc tiếng chày đệm khuya.
Mình đi cánh võng ngẩn ngơ
Còn đâu kẽo kẹt ầu ơ trưa hồng.
Mình đi manh chiếu lạnh đông
Bơ vơ chiếc gối,chong chong đỉnh màn.
Đêm đêm tiếng quốc gọi đàn,
Vầng trăng đứng đợi ,gió ngàn ngóng trông.
Mình sang bên ngoại người đông
Dẫu lòng rộng mở ở chung cũng phiền.
Con thơ lạ chiếu lạ giường
Nhớ cha con khóc đêm trường mưa rơi.
Anh biết rồi ! Anh sai rồi !
Anh xin mình đấy mình ơi ! quay về .
Mình về cây bưởi ra hoa
Vườn rau xanh mướt ,luống cà trổ bông.
Mình về cối gạo thơm lừng
Tiếng chày vỗ khúc đếm từng nhịp khuya.
Mình về cánh võng đong đưa
Ầu ơ con ngủ, ầu ơ mẹ cười.
Mình về canh ngọt ,cá tươi
Rộn ràng hũ gạo mới vơi lại đầy.
Mình về ấm nước hương say
Mùi trà sen quyện quanh cây trúc đào.
Mình về giường chiếu nao nao
Bâng khuâng chiếc gối, lao xao cánh màn.
Đã qua những bước gian nan
Bây giờ anh biết phải làm cho nhau :
Lấy câu tình nghĩa làm đầu
Lấy câu nhường nhịn giữ màu thanh thiên.
Khi cần đối thoại bình yên
Tìm ra giải pháp mới duyên mọi bề.
Dầu đi trăm núi ngàn khe
Thắm tình, bền nhẫn lại về bên nhau.
(1)Một trong những nguyên nhân cơ bản dẫn đến tình trạng vợ chồng bất hòa thậm chí ly dị là không biết nhường nhịn nhau.
TS. Phạm Đức Quang
Hình ảnh minh họa : Nguồn Internet