Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
NỤ HÔN ĐẦU ĐỜI
ĐIỀU SUY NGẪM
Nụ hôn đầu đời là kỷ niệm đẹp khó quên trong tình yêu .
THƠ BÌNH
Nụ hôn lúng túng đầu đời
Như là mật ngọt trên môi tơ hồng.
Dẫu mai sau những mặn nồng
Vẫn long lanh thuở bềnh bồng tuổi xuân.
CHUYỆN CƯỜI SƠN ĐÔNG
Buổi lễ kỷ niệm ngày 20/11 kết thúc . Hắn đưa Nụ về . Dòng sông lấp lánh ánh trăng soi bóng những hàng mía vàng tía như một bức tranh thủy mộc hữu tình . Đi bên Nụ trong khung cảnh thơ mộng này lòng hắn bâng khuâng lạ.Hắn muốn nắm tay Nụ quá nhưng mỗi lần vô tình đụng vào tay Nụ thì cả hai đều giật bắn mình. Hắn muốn nói với Nụ nhiều điều mà dường như có ai đó chặn giọng hắn lại . Hắn ngập ngừng :
-Trăng đẹp quá Nụ nhỉ ?
-Vâng
-Rõ cả hình cây đa ,chú Cuội nhỉ ?
-Vâng
Rồi cả hai im lặng .Đi một đoạn có con tắc kè trong lùm cây kêu : ”Tắc kè tắc kè “. Hắn buột miệng nói :
-Con tắc kè
-Vâng
-Tắc kè kêu tắc kè.
-Vâng ,kêu hay nhỉ ?
-Ừa,hay thật.
Cả hai lại im bặt,lặng lẽ đi bên nhau. Về đến nhà chú Đán ,Nụ vấp phải bậc cửa nghiêng người về phía hắn.Vừa lúc hắn cúi xuống đỡ Nụ thì môi Nụ chạm vào má hắn,ngực Nụ áp sát vào ngực hắn. Hắn có cảm giác một luồng điện đang lan tỏa khắp người.Dưới ánh trăng vằng vặc hai cặp mắt nhìn nhau trong veo . Nụ vội vàng đứng dậy đẩy cửa bước vào nhà.
Từ hôm đó hắn cảm thấy trên má chỗ môi Nụ chạm vào mơn man,ướt ướt , rất dễ chịu.Khi rửa mặt hắn chừa chỗ má được hôn đó lại.Dẫu là tình cờ nhưng đây là nụ hôn đầu đời của hắn. Nụ hôn đầu đời đó cứ theo hắn suôt một thời gian dài.Sau này khi biết tin Nụ lấy chồng hắn đã làm một bài thơ về nụ hôn đầu đời này.
Sơn Đông