Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
NHẬU SAY, MUỖI ĐỐT
ĐIỀU SUY NGẪM
Đừng để rượu uống người vì lúc say xịn dễ mất tính người.
THƠ BÌNH
Rượu ngon vài chén thăng hoa
Xin đừng say xịn cả nhà mất vui
Rồi ra thiên hạ chê cười
Để rượu uống người ,người cũng bê tha.
CHUYỆN CƯỜI SƠN ĐÔNG
Có một anh chàng đẹp trai,chăm chỉ làm ăn ,biết làm thơ nhưng lại thường đi nhậu say.Cô vợ khuyên nhủ nhiều lần nhưng chồng vẫn tính nào tật nấy nên lấy làm buồn lắm.Một hôm có cô bạn thân của cả hai vợ chồng từ thời còn sinh viên đến chơi.Bạn hỏi :
-Reng ? hẹng phúc không ?
Cô vợ trả lời :
-Hạnh phúc ,nhưng cũng buồn là anh ấy hay đi nhậu say lắm.
Bạn nói :
-Nhậu say hỉ ? Việc ni mi phải xử lý triệt để không thì ten cửa nét nhà.
Cô vợ hỏi :
-Xử lý thế nào ?
Bạn giơ tay chém vào không khí :
-Cấm cửa.Hắn đi nhậu say về gọi cửa ,mi nhất định không mở.Vài lần hắn chừa.
Nghe lời bạn, buổi tối chồng đi nhậu say về gọi cửa ,vợ nhất định không mở.Chồng ngồi ngoài sân bị muỗi đốt năn nỉ :
- Em ơi ! mở cửa cho anh
Con muỗi nó đốt tay chân sưng rồi.
Trong nhà im re. Lần này cô vợ có vẻ cương quyết lắm.Anh chồng ngồi buồn . Đàn muỗi được thể nhào vô cắn tới tấp vào mặt, vào mũi . Chịu hết nổi, anh chồng gõ cửa :
-Em ơi ! mở cửa cho anh
Con muỗi nó đốt mặt anh sưng rồi.
Vẫn im như thóc. Lũ muỗi rất thích hút máu người say rượu và dường như đang đồng lõa với vợ anh chàng để xử lý tội nhậu say.Có những con muỗi rất dũng cảm chui vào chỗ hiểm cắn dồn dập.Anh chồng đau quá đập cửa :
-Em ơi ! mở cửa anh vô
Con muỗi nó đốt sưng cu anh rồi.
Bỗng cạch một tiếng,cánh cửa mở ra,vợ hốt hoảng :
-Vô.Nhanh lên.Cởi quần ra.Bôi dầu sao vàng . Ông mà để nhiễm trùng thi biết tay tôi.
Sơn Đông