Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
CƠM TIẾT KIỆM.
ĐIỀU SUY NGẪM :
Tiết kiệm để giúp đỡ người mình yêu, đó là đỉnh cao của tình yêu .
THƠ BÌNH
Tháng ngày tiết kiệm từng đồng
Để mua áo mới tơ hồng tặng em.
Phải đâu giàu của, giàu tiền
Giàu tình, giàu nghĩa mới nên duyên này.
CHUYỆN CƯỜI SƠN ĐÔNG
Ở phòng Nụ về hắn ngồi thừ ra suy nghĩ tìm cách kiếm tiền mua áo mới đền cho Nụ.Thằng Lập thấy nét mặt bần thần của hắn thì hỏi :
-Mày sao thế Sơn ? có chuyện gì vậy ?
Hắn không trả lời thẳng câu hỏi của Lập mà hỏi lại :
-Mày biết ở đâu có thể làm thêm kiếm tiền không ?
Thằng Lập suy nghĩ một lúc rồi trả lời :
-Bây giờ xin việc làm thêm khó lắm.Sắp thi rồi mày tập trung vào việc học đi.
Hắn nghĩ chỉ còn một cách là tiết kiệm tiền thì tích lũy trong vòng 1 tháng cũng đủ mua áo mới đền cho Nụ.Tiền bố mẹ gửi cho hắn mỗi tháng nếu sinh viên con nhà giàu thì chi tiêu không đủ 1 tuần .Còn hắn dè sẻn mỗi bữa một tô cơm, vài miếng dưa cải muối ,một lát cá khô kho có thể ăn đủ một tháng. Hắn quyết định không ăn cá khô nữa mà để dành tiền mua áo mới đền cho Nụ.
Bữa chiều hắn ra quán bà Hoa ăn cơm . Đào con út bà Hoa đang học lớp 9, buổi sáng đi học ,buổi chiều giúp mẹ bán hàng thấy hắn thì đon đả :
-Anh Sơn đến ăn muộn thế ?
-Ừa,anh bận học.Mà ai ăn cơm bỏ cả nửa đĩa thế này .Ăn thừa bỏ phí có tội chết.
Bỗng nhiên trong óc hắn nẩy ra ý nghĩ :” Tai sao mình không lấy cơm ở các đĩa ăn dở này nhỉ.Cơm có nguội một chút nhưng khách chỉ sẻ ra ăn chứ có đụng đũa vào đâu “ . Nghĩ vậy nên hắn dồn mấy đĩa cơm khách ăn dở vào một tô.Đào thấy thế thì hỏi :
-Anh Sơn ăn cơm thừa à ?
Hắn lý sự :
-Sao lại cơm thừa,gọi là cơm tiết kiệm.Anh đang cần một khoản tiền nên phải tiết kiệm . Vậy anh ăn cơm tiết kiệm miễn phí được không ?
Đào cười nói :
-Anh Sơn cứ tự nhiên.Cơm này nhà em cũng đổ cho lợn ăn thôi.
Hắn đặt tô cơm tiết kiệm trước mặt rồi bảo Đào ;
-Bán cho anh đĩa dưa muối.
-Anh Sơn hôm nay không ăn cá khô kho à ?
-Đã bảo anh đang tiết kiệm mà lỵ.
Đào nhìn hắn với ánh mắt thông cảm :
-Em lấy cho anh nước kho thịt miễn phí để anh chấm dưa nha ?
-Ừa, cảm ơn em.
Thế là từ hôm đó đến bữa, hắn ăn cơm tiết kiệm miễn phí.Hắn chỉ phải bỏ tiền ra mua đĩa dưa muối thôi. Nhiều bữa dưới đáy bát nước kho thịt chấm dưa hắn khua được miếng thịt . Những hôm đó hắn liếc nhìn Đào,thấy mặt Đào ửng đỏ.
Hăn tiết kiệm được một tháng thì đủ tiền mua áo đền cho Nụ.Hôm đó chủ nhật hắn dẫn Nụ ra cửa hàng quần áo chọn một chiếc áo hoa .Chiếc áo Nụ mặc vừa khít. Nụ thích lắm. Bữa chiều hắn mời Nụ ăn cơm mừng áo mới. Hắn và Nụ bước vào quán bà Hoa,tìm một cái bàn nhìn ra vườn cải .Những bông cải cuối mùa nở hoa vàng ươm hòa lẫn với những hạt nắng rơi trên lá . Trên cành cây bưởi một đôi chim chào mào gật gù quẹt mỏ vào bông hoa thơm phức.Khung cảnh buổi chiều tà thật thơ mộng.
Hắn gọi dõng dạc :
-Chủ quán đâu ? Hai tô cơm, một đĩa thịt lợn xào su hào nha.
Nghe thấy tiếng hắn, Đào chạy ra :
-Anh Sơn bữa nay không ăn cơm tiết kiệm nữa à ?
Hăn nhìn Đào rồi nháy mắt :
-Nói linh tinh.Hai tô cơm nóng hổi vừa thổi vừa ăn nha.
Đào nguýt hắn :
-Vâng, thưa anh cơm tiết kiệm.
Nụ thấy Đào gọi như vậy thì hỏi hắn :
-Sao Đào gọi anh nà cơm tiết kiệm
Hăn đánh trống lảng :
-Con nhỏ thấy em mặc áo mới ghen tỵ nói linh tinh ấy mà.
Trong khi chờ cơm bưng lên Nụ đi vào phòng vệ sinh.Ở đây Nụ gặp Đào .Nụ hỏi :
-Khi nãy em gọi anh Sơn nà cơm tiết kiệm ,sao vậy ?
Đào vô tư kể :
-À cả tháng nay anh ấy chỉ ăn cơm thừà của khách .Anh ấy nói cần tiết kiệm một khoản tiền. Anh ấy gọi cơm này là cơm tiết kiệm. Anh ấy đẹp trai thế mà nhà nghèo quá chị nhỉ .
Tự nhiên trong lòng Nụ dâng lên một cảm giác rất khó tả : Vừa giận mà vừa thương.
Về chỗ ngồi, Nụ thấy hắn đang lau đũa bát . Tô cơm bốc khói tỏa mùi thơm gạo mới. Đĩa thịt kho su hào bình dân được bày 2 miếng thịt mỏng tang bên trên ,còn lại thì toàn su hào. Hắn gắp vào bát Nụ một miếng thịt rồi dục :
-Em ăn đi cho nóng.
Nụ nhìn hắn hớn hở ăn cơm không nỡ nói ra chuyện mình vừa được nghe Đào kể. “ Anh Sơn ơi ! sao anh ngốc thế . Em có bắt anh đền áo cho em đâu . Em biết anh yêu em . Nhưng anh phải biết giữ gìn sức khỏe chứ “. Hắn thấy vẻ mặt tư lự của Nụ thì gắp miếng thịt còn lại vào bát người yêu . Nụ gắp lại miếng thịt vào bát hắn .Hắn lại gắp vào bát Nụ.Nụ bực mình gắt :
-Anh ăn đi, em ăn một miếng rồi .
Nghe vậy hắn cầm cái thìa sắn miếng thịt làm đôi rồi vừa đọc câu thơ hắn chế theo thơ Tố Hữu : Mà miếng thịt chia 3 phần tươi đỏ,anh dành riêng cho Nụ phần nhiều . Đọc đến đây hắn gắp nửa miếng thịt vào bát Nụ và lại sắn tiếp nửa miếng thịt kia ra làm đôi đọc : Phần cho anh ( Hắn gắp phần miếng thịt có dính da lợn vào bát hắn ) ,phần để em yêu ( Hăn gắp phần thịt còn lại vào bát Nụ ) . Nụ nhìn hắn, tự nhiên từ đôi mắt đen láy một giọt nước mắt lăn dài trên má. Hăn thấy Nụ khóc thì bối rối ,mặt thẫn thờ, cảm giác cay cay trong khóe mắt “ Biết đến bao giờ mới mời Nụ được một bữa ăn tử tế đây “.
Sơn Đông