Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
CHỐN XƯA CẢNH MỚI.
( Tiếp bài thơ : Bạn tôi ra Hà Nội )
Mấy khi rảnh việc ra chơi,
Nán thêm du ngoạn vài nơi Hà Thành.
Thủ Đô đổi mới rất nhanh,
Không như cái thuở chúng mình sinh viên.
Xe lên Bách hóa Tràng Tiền(1),
Hàng hóa vẩy gọi, nhân viên chào mời.
Nhớ hồi ở tuổi đôi mươi,
Hai thằng xếp gạch đứng ngồi mua phanh (2).
Xe đi Phố Mới Mỹ Đình,(3)
Con đường cao tốc uốn mình thướt tha,
Những tòa nhà, những tòa nhà,
Mái vờn mây trắng, tường pha nắng vàng.
Chốn này xưa xóm với làng,
Ao chuôm ếch nhái, vườn hoang, đường lầy.
Chỉ qua có mấy ngàn ngày,
Mà không nhận được nơi đây thưở nào.
Sân vận động,cung thể thao,
Tưng bừng siêu thị, xôn xao nhà hàng.
Xe về Cầu Giấy (4) thênh thang,
Ngôi trường xưa đã khang trang hơn nhiều.
Nhớ ngày đi học mới yêu,
Hai thằng vô xóm lẩy Kiều làm thân.
Nhà em lá mái ,cỏ sân,
Bây chừ ngất ngưỡng mấy tầng lầu son.
Em đà một cháu hai con,
Tóc còn xanh ,tiếng vẫn giòn như xưa.
Gặp nhau ba đứa ngẩn ngơ,
Chốn xưa ,cảnh mới, bài thơ Hà Thành.
(1),(3),(4): Các địa danh ở Hà Nội.
(2) : Thời bao cấp phải xếp hàng,chen lấn nhau mới mua nổi một cái phanh xe đạp.Nhiều khi phải dậy sớm lấy gạch đánh dấu chỗ xếp hàng của mình khi không có mặt ở đó.
TS.Phạm Đức Quang
Ảnh minh họa : Nguồn Internet