Tác giả: TS. Phạm Đức Quang (Bút danh Sơn Đông)
BÀI THƠ CÁI TÁT
ĐIỀU SUY NGẪM
Khi yêu thì tặng quà là sự thể hiện lòng mình. Nhưng tặng quà không đúng cách có thể có tác dụng không mong muốn.
THƠ BÌNH
Ừ thì quà tặng người yêu
Cũng là thể hiện chín chiều nhớ thương.
Dẫu là hoa chẳng có hương
Tặng quà đúng cách vấn vương tơ lòng.
CHUYỆN CƯỜI SƠN ĐÔNG
Hồi đó còn thời bao cấp.Năm ấy hắn 20 tuổi ,đang học năm thư 2 trường đại học sư phạm. Một lần sau khi cùng cả lớp đi thực tế giúp nông dân thu hoạch lúa ở nông thôn về hắn được chủ nhà cho một nải chuối cau. Hắn quyết định tặng nải chuối cho người yêu. Nói là người yêu nhưng thực ra chỉ mình hắn yêu còn cô gái kia vẫn dửng dưng.
Hắn mang nải chuối đến phòng cô gái.Cô gái đang ngủ trưa, cửa sổ mở,còn cửa phòng cài then trong. Hắn lấy cái que buộc nải chuối vào rồi luồn qua cửa sổ nhấp nhấp trên người cô gái :
-Em ơi ! chuối này ,dậy mà ăn.
Chẳng biết hắn nhấp nhấp kiểu gì mà sợi dây đứt, nải chuối rơi đánh bịch lên ngực cô gái. Cô gái bật dậy ngơ ngác nhìn ra cửa sổ thấy hắn đang cười toe toét . Cô tức quá,mở cửa phòng xông ra tát cho hắn một cái vào mặt. Hôm sau cô gái nhận được bài thơ hắn tặng .
Tặng em Nụ yêu dấu của lòng anh bài thơ anh mới sáng tác :
Bài thơ : CÁI TÁT
Em dồn không khí tát vào mặt anh đánh bốp
Khiến má anh đỏ hồng như trứng ốp
Nhưng em ơi! Anh không trách em đâu
Bởi bàn tay em nõn nà như tay mẹ Đốp.
SƠN ĐÔNG